Chương 1:

Sủng Em Sủng Tận Trời 1208 words 2023-12-10 10:44:51

Lam Lam có đôi mắt màu đen sâu thẳm có những lấp lánh cùng mái tóc dài óng mượt như than, cô mặc chiếc áo khoác cũ phai màu, bên trong áo là sơ mi trắng dính một vài giọt màu trên áo. Chiếc quần đã cũ với đôi giày cùng màu bằng vải, trên tay cầm chiếc túi to bên trong đựng một sấp tài liệu và chiếc loptop.

Cô chạy trên đường nhựa xanh với ánh nắng vàng, xung quanh con đường là những ngôi nhà cao tầng như ngọn núi cao. Lam Lam vừa chạy vừa ăn miếng bánh mì gấp gáp để tới công ty IT, cô chỉnh lại quần áo rồi bước vào công ty.

Trong công ty có những bàn ghế ngồi được cách khung làm việc đơn, trên bàn là những máy tính mới tinh tươm trên bàn làm việc. Phía xa xa là những chậu cây cao màu xanh, gần đó là một chỗ uống nước với bình nước màu xanh cùng các ly được úp gọn trên gác. Lam Lam ngồi vào bàn của mình với ánh nắng chíu vào sau cánh cửa sổ màu trắng ngả vàng.

Cô làm việc trong thật nghiêm túc, cách đánh máy rất điêu luyện như là đã quá quen với máy tính. Bên trong màn hình máy tính của cô là một trang web của công ty, nó là nơi lưu giữ rất nhiều tài liệu. Cô cúi người lấy ra từ trong túi một cái USB nhỏ gọn màu hường, bên trong USB là đứa con mà cô tạo ra để loại bỏ virut hại trên máy tính nó có tên Tiểu Đan.

Cô cấm USB vào máy tính, tiến thẳng sâu bên trong trang webđể xem rõ có virut hại không, quá trình này Tiểu Đan xuyên thẳng bên trong thế giới Web.

Tiểu Đan hiện ra cơ thể trắng trẻo với chiếc váy màu xanh dương từ vải lụa mỏng, ngũ quan trên gương mặt tinh tế đến lạ, đôi mắt màu xanh ngọc lục bảo lấp lánh như ngôi sao. Mái tóc dài màu hạt dẻ được thắt bím và buộc gọn ra phía sau, dây ruy băng được buộc chung với mái tóc mượt. Cô mang đôi giày màu xanh ngọc có viên ngọc trai trên chiếc nơ, xung quanh cô hiện hữu trong trang web có luồng ánh sáng khắp người cô màu xanh dương đậm dần nhạt.

Tiểu Đan nhìn xung quanh thế giới này, bên trong là virut hại màu đen của than từ đậm dần nhạt. Cô quét tay trên không trung hiện ra một loạt vũ khí diệt virut hại, trên không trung hiện ra một con mèo màu trắng sữa với hai con mất màu đen như hạt tiêu, chiếc miệng nhỏ xinh cùng với sáu chiếc râu đen mỏng nhẹ.

Luồng sáng vàng lấp lánh xung quanh con mèo, từ khuôn miệng nhỏ phát ra giọng nói yêu kiều như thiếu nữ có phần nghiêm túc chỉ đạo cho Tiểu Đan.

- Cô chọn vũ khí xong chưa, virut hại sắp tiến tới chúng ta rồi.

Tiểu Đan lướt một hồi trên hệ thống ẩn, đôi tay trắng nõn nhẹ nhàng bấm vào khẩu súng lục bác màu bạc, cây súng dần hiện ra trên tay cầm của Tiểu Đan, phía sau cây súng có sợi dây nhỏ được gắn vào nhẹ nhàng, phía dưới là chiếc bình đựng một chất lỏng màu trắng có hại đối với virut độc. Từ cổ họng của cô phát ra giọng nói trong trẻo có phần nghiêm nghị, đôi môi hồng hào màu đỏ thẩm.

- Chọn rồi nè.

Từ khẩu súng cô cầm trên tay bắn ra một loạt chất lỏng ăn mòn virut hại, chất lỏng dần dần lan khắp trang web, con mèo kiêu ngạo chua ngoa dùng móng vuốt mèo vuốt lên không trung, trên không trung là một luồng sáng màu trắng ngà pha lẫn màu xanh đậm chuyển từ từ sang nhạt dần chiếu thẳng xuống chỗ Tiểu Đan và con mèo.

Bên trong luồng sáng Tiểu Đan dần dần biến mất từ từ, con mèo cũng nhắm mắt lại biến mất một cách dứt khoác. Trong trang wed lúc đó những virut có hại đã được diệt gần hết, trang web từ các con số liệu không khớp đã trở lại như ban đầu, ánh sáng trong trang wed cũng trong lành hơn.

Bên ngoài trang wed, Lam Lam dùng bàn tay của mình sờ vào chiếc USB, chiếc USB nóng dần lên để bỏng tay. Cô cầm cụi rút USB ra khỏi máy tính, xoa xoa USB rồi đậy nấp nó lại. Trên máy tính số liệu bình thường, cùng lúc đó là giờ giữa trưa với ánh nắng ôi bức. Cô tắt máy tính của bàn mình, đúng dậy tháo rèm cửa cho ánh nắng không chiếu vào khuôn mặt cô.

Cô đứng lên đi về phía bình nước, vừa vặn lấy chiếc ly trong khay và bơm nước vào ly thủy tinh cô cầm. Mọi người đều đã đi xuống căn tin ăn trưa chỉ còn mỗi cô trong phòng làm việc, cô uống ly nước xong rồi quay về chỗ ngồi. Lam Lam lấy một chiếc hộp đồ ăn nhỏ gọn màu xanh, cô mở nấp hộp ra, bên trong hộp là rau củ luộc nhỏ, một phần cơm nhỏ và một miếng thịt nhỏ.

Phía dưới hộp là chỗ đựng súp nóng hổi khói nghi ngút, cô cầm đôi đũa gỗ lấy một miếng cơm và một miếng thịt đưa lên môi của mình. Cô nhắm mắt lại tận hưởng những giây phút giờ nghỉ trưa, 10 phút sau trên những chiếc hộp đã không còn đồ ăn.

Trên bàn có một chiếc điện thoại reo lên một tiếng ting, một tin nhắn từ trưởng phòng quản lý công ty, thanh tin nhắn chữ đen với dòng chữ đậm rõ rệt. Cô dùng ánh mắt nhìn vào điện thoại với dòng tin nhắn" Chút nữa cô lên phòng tôi một chuyến". Cô ngẫm nghĩ một lúc rồi dọn dẹp trên bàn làm việc, nhìn đồng hồ trên tường đã chỉ điểm một giờ trưa.

Mọi người từ căn tin đã lên làm việc, cô đứng dậy đi chậm rãi tiến bước tới phòng của quản lý. Lam Lam cầm tay nắm cửa bằng gỗ vặn nhẹ, mở cánh cửa và đi vào trong. Bên trong phòng có một tủ sách nhỏ với một chậu cây lớn, bàn làm việc ở giữa phòng, người ngồi trên ghế là một người đàn ông nghiêm nghị, đôi tay thô sơ đang bấm máy tính.

Cô bước vào trong phòng, cô rất sợ bản thân làm sai nên cơ thể cô run bần bật lên từng lớp da, người đàn ông mặc chiếc áo sơ mi xanh bên ngoài, bên trong là sơ mi trắng với chiếc cà vạt xanh dương. Mái tóc đen óng mượt cùng đôi ngươi xanh lam, đôi môi hồng hào cùng với hơi thở nóng bừng. Lam Lam cất giọng nói sợ sệt để không bị khó xử.

- Trưởng Phòng, ngài gọi tôi có việc gì?

Hết Chương 1.

Previous Next
You can use your left and right arrow keys to move to last or next episode.
Leave a comment Comment

Waiting for the first comment……

Please to leave a comment.

Leave a comment
0/300
  • Add
  • Table of contents
  • Display options
  • Previous
  • Next

Navigate with selected cookies

Dear Reader, we use the permissions associated with cookies to keep our website running smoothly and to provide you with personalized content that better meets your needs and ensure the best reading experience. At any time, you can change your permissions for the cookie settings below.

If you would like to learn more about our Cookie, you can click on Privacy Policy.